17 năm chạy thận nhân tạo cũng là ngần ấy thời gian anh Nguyễn Ngọc Em (44 tuổi, quê Đồng Tháp) thiếu vắng những dịp đoàn viên bên gia đình, đặc biệt vào những ngày tết đến xuân về. Và năm nay anh lại ở trong bệnh viện đón tết...
Không vợ con, thân thể bị tàn phế, teo tóp, nhiều năm qua anh cùng "người bạn" là chiếc xe lăn nương tựa vào nhau, cùng sống một cuộc sống lặng lẽ bên góc hành lang của nhà ăn công đoàn Bệnh viện Chợ Rẫy.
Để có chi phí trang trải cho suốt hành trình điều trị bệnh, ngoài giờ chạy thận (1 tuần 3 lần), anh Ngọc Em đi bán vé số. 17 năm chạy thận cũng là ngần ấy thời gian anh thiếu vắng những dịp đoàn viên bên gia đình, đặc biệt vào những ngày tết đến xuân về.
Về quê ăn tết với anh là điều quá xa xỉ. "Nhiều năm rồi tôi không có khái niệm về quê mà một mình ăn tết trong bệnh viện. Cũng buồn thật nhưng riết rồi cũng quen", anh Ngọc Em chia sẻ.
Với anh niềm hạnh phúc thật đơn giản. Đó là mỗi ngày trôi qua còn được thấy mình khỏe mạnh để ngắm nhìn đường hoa tết trong bệnh viện; còn được sống bên những người bệnh cùng cảnh ngộ và với cả công việc bán vé số quen thuộc mỗi ngày...