“Ung thư thì làm gì có thuốc chữa”. Vợ chồng anh Lê Bá Đạt đã nhiều lần nghe được câu nói ấy, nhưng họ vẫn hy vọng con gái sẽ gặp được kỳ tích. Mỗi ngày của con có thể yên bình trôi qua, họ lại thở phào, rồi nghĩ đến ngày mai. Cứ vậy, cho đến cuối năm ngoái, khi Tuyết Đan vào lớp 3. Chỉ mới học được vài tháng thì bệnh của con tái phát.
“Cũng tại năm ngoái dịch bệnh kéo dài, chúng tôi không đưa con đi tái khám được. Đến lúc hết dịch, thấy con than đau nhức tay chân như hồi nhỏ, thế là không kịp nữa”, anh Đạt bùi ngùi.
Lần bị bệnh này, Tuyết Đan đã có nhiều kinh nghiệm hơn trước. Ngoài nỗi đau bị kim truyền đâm đau đớn, thuốc hóa chất nóng đến bỏng da, con còn chứng kiến cảnh em bé khác ra đi tại bệnh viện. Nỗi sợ hãi ập đến khiến con thường gặp ác mộng mỗi khi đêm về.
Cũng bởi mỗi lần vô thuốc, con có nguy cơ sốt cao, co giật, vì vậy, cha mẹ phải thay phiên nhau chăm sóc cả ngày lẫn đêm. Gia đình vốn đã khó khăn, nhiều năm con gái bệnh tật hiểm nghèo khiến họ càng kiệt quệ.
Nguồn: https://vietnamnet.vn/be-gai-10-tuoi-bi-ung-thu-tai-phat-xin-hay-cuu-con-2041035.html