largeer

Share This Post

SG247

Đứa trẻ mắc bệnh u não "ú ớ" xin cứu mạng

Trên giường bệnh, Thắng nhìn mẹ chăm chú, bất chợt con cất tiếng 'ú... ớ...' như đang trò chuyện. Không ai hiểu đứa trẻ muốn nói gì, có thể con muốn an ủi mẹ, nhưng cũng có thể là lời cầu xin đừng bỏ rơi con mà tội nghiệp.
2
4

Tháng 8, ca mổ lấy khối u được thực hiện. Đáng tiếc do vị trí khối u nên sau ca mổ, dây thần kinh bị tổn thương khiến cậu bé không thể ngồi, đứng, nói chuyện được nữa. Rồi những lần ứ dịch trong não khiến con lại phải mổ đặt lại ống dẫn lưu.

Cũng bởi không có tiền, vợ chồng chị Mến ban đầu đã từ chối đề nghị chuyển sang Bệnh viện Ung bướu TP.HCM của bác sĩ, họ đưa con về chữa thuốc Nam và tập vật lý trị liệu ở quê. Nhưng chưa được bao lâu, họ đã phải đưa con nhập viện trở lại do bị nhiễm trùng nơi đặt ống dẫn lưu. Lúc này, vợ chồng chị Mến mới quyết tâm cho con nhập viện Bệnh viện Ung bướu.

Thắng may mắn hợp thuốc. Dù đợt hóa trị đầu tiên con rơi vào lằn ranh sinh tử, bởi não bị ứ dịch trong lúc truyền thuốc, nhưng cậu bé đã kiên cường vượt qua. Con cũng lần lượt nếm trải tác dụng phụ khi đưa hóa chất vào cơ thể. Thế nhưng, khoảnh khắc Thắng tự nâng được đầu lên khỏi mặt chiếu, chị Mến xúc động nghẹn lòng.

Trải qua 7 ca mổ, 6 toa hóa trị, cùng với nỗ lực giúp con tập vật lý trị liệu của người mẹ, đến nay Thắng đang dần hồi phục giác quan, tuy vẫn còn rất yếu. Sau khi hội chẩn, các bác sĩ quyết định cho con xạ trị. Nhưng vì con còn quá nhỏ, không hợp tác nằm im nên phải chuyển ra Bệnh viện Trung ương Huế để xạ trị có gây mê.

5

“Ú… ớ…” cầu cứu để được sống

Trong thời điểm dịch bệnh phức tạp, vợ chồng chị Mến phải thuê xe cứu thương để di chuyển. Từ TP.HCM về quê, rồi lại từ quê ra Huế hết 11 triệu đồng, chưa kể chi phí chuẩn bị cho ngày tháng tới còn phát sinh quá nhiều. Đã vài lần, chị Mến nhận được lời khuyên đưa con về.

“Ai cũng bảo mắc bệnh này thì còn liều làm gì nữa, đưa về cho con ăn gì ngon chờ con hết phận. Nhưng họ không hiểu, chứng kiến con chiến đấu từng khoảnh khắc, làm sao chúng tôi nỡ bỏ rơi con được”, chị Mến đau xót.

Trên giường bệnh, Thắng nhìn mẹ chăm chú, bất chợt con cất tiếng "ú... ớ..." như đang trò chuyện. Không ai hiểu đứa trẻ muốn nói gì, có thể con muốn an ủi mẹ, nhưng cũng có thể là lời cầu xin đừng bỏ rơi con mà tội nghiệp.

7

Ở quê, nội ngoại đều đã già, chẳng thể phụ đỡ tiền bạc. Trước đây, anh Trường đi làm mướn, ngày nào có việc thì được khoảng 200 nghìn đồng, nhưng ở quê công việc bấp bênh. Còn thu nhập từ sạp bánh mì của chị Mến may mắn lắm mới đủ tiền ăn cho gia đình. Nuôi 3 con nhỏ, họ gần như chẳng dành dụm được đồng nào.

Từ ngày Thắng bị bệnh, vợ chồng chị phải đưa con đi khắp nơi để chữa trị. Chỉ trong hơn 1 năm, chị Mến nhẩm tính số tiền vay mượn đến nay đã hơn 100 triệu đồng.

Hiện tại, dịch Covid-19 vẫn còn phức tạp, bệnh viện ở Huế chỉ cho một người thân chăm sóc, vì vậy anh Thắng phải mướn phòng trọ bên ngoài, hết gần 5 triệu đồng một tháng. Hằng ngày, anh nấu cơm gửi vào cho vợ con, cuộc sống tạm bợ ấy sẽ phải kéo dài khoảng 3 tháng. Chưa kể chi phí dự kiến xạ trị của Thắng hết hơn 20 triệu đồng.

"Chúng tôi không có cách nào khác. Cứ đến được đâu thì mừng đến đó, chỉ cầu mong sao có phép màu đến với con", người mẹ ôm mặt òa khóc.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:

Gửi trực tiếp: Chị Nguyễn Thị Mến hoặc anh Nguyễn Hoàng Trường; Địa chỉ: 136 Bình Long, xã Phan Rí Thành, huyện Bắc Bình, tỉnh Bình Thuận; Điện thoại: 0838445900 hoặc 0918194203.

Chia sẻ ngay

Chúng tôi vừa gửi cho bạn mật khẩu mới . Vào Mail để lấy mật khẩu nhé .
Chúc mừng ! Bạn đã đặt lại mật khẩu thành công.
Đổi mật khẩu thành công